Monday, February 28, 2011

TUYÊN BỐ Phản Đối Chính Quyền CSVN Bắt Giữ Bác Sĩ Nguyễn Đan Quế

TUYÊN BỐ
Phản Đối Chính Quyền CSVN
Bắt Giữ Bác Sĩ Nguyễn Đan Quế



Ngày 24.2 vừa qua BS Nguyễn Đan Quế đã đưa ra lời kêu gọi toàn dân xuống đường đòi tự do, cơm no áo ấm và bầy tỏ quyết tâm bảo vệ Tổ quốc. Ngay sau đó, ngày 26 tháng 2, 2011, cơ quan an ninh của chính quyền tại Saigon đã bắt giữ BS Nguyễn Đan Quế với lý do “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền”. Việc bắt giữ khẩn cấp BS Nguyễn Đan Quế cho thấy chính quyền CS tại Việt Nam vô cùng lo ngại rằng cao trào cách mạng dân chủ đang dồn dập diễn ra tại Bắc Phi và Trung Đông sẽ lan đến Việt Nam.

Nhân dân Việt Nam, cũng như nhân dân tại các nước Bắc Phi và Trung đông, có quyền được xuống đường để bày tỏ một cách ôn hòa bất bạo động quyết tâm bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ và đòi hỏi tự do, dân chủ, công lý và công bằng xã hội. Quyền bày tỏ nguyện vọng cá nhân hay tập thể một cách ôn hòa bất bạo động, và quyển kêu gọi và tổ chức các cuộc xuống đường ôn hòa bất bạo động là nhân quyển và dân quyền căn bản được công pháp quốc tế công nhận. Những gì đã và đang diễn ra ở Bắc Phi và Trung Đông cho thấy nhân dân các nước trong khu vực này đang chủ động thực hiện các quyền đó. Ở những nước nào mà chính quyển nhanh chóng nhận ra các sai lầm của mình, lắng nghe và đối thọai với những người biểu tình, thì các cuộc biểu tình đã diễn ra êm thắm, ôn hòa bất bạo động, và trở thành những ngày hội dân chủ, và nguyện vọng của nhân dân được đáp ứng. Ở những nước đó có cơ hội để xuất hiện một xã hội văn minh, tôn trọng nhân phẩm.

BS Nguyễn Đan Quế khi đưa ra lời kêu gọi toàn dân xuống đường, đã thực hiện dân quyền căn bản của mình. Một lần nữa ông lại chứng tỏ bằng hành động tình cảm đầy nhiệt huyết đối với đất nước và tinh thần trách nhiệm cao cả đối với vận mệnh dân tộc. Tôi nhiệt liệt hoan nghênh hành động can trường và chính đáng này của BS Nguyễn Đan Quế. Đã đến lúc chính quyền tại Việt Nam cần chấm dứt mọi hành vi đàn áp các tiếng nói đối lập, và cho phép người dân được biểu tình ôn hòa bất bạo động để nói lên nguyện vọng chính đáng của họ về mọi vấn đề của đất nước, từ kinh tế, xã hội, văn hóa tư tưởng đến chính trị. Nhân dân Việt Nam có đủ sự tỉnh táo để biểu tình trong trật tự, ôn hòa bất bạo động, nếu không bị đàn áp, như họ đã chứng tỏ trong các lần xuống đường dân oan trước đây. Việc tiếp tục chính sách dùng bạo lực công an và các điều khỏan luật pháp lỗi thời để đàn áp đối lập như hiện nay sẽ chỉ tạo thêm bất ổn định, đưa đến nguy cơ bạo lọan xã hội. Chấp nhận và đối thọai với đối lập là con đường ngắn nhất và tối ưu để giải quyết mọi vấn đề của xã hội và đất nước trong hòa bình ổn định, thống nhất được dân tộc và ngăn chặn âm mưu bành trướng từ phương bắc.
Do đó, tôi yêu cầu chính quyển Việt Nam phải trả tự do ngay cho BS Nguyễn Đan Quế và tất cả những người bất đồng chính kiến khác, và đối thoại với họ để tìm ra con đường cải tổ chính trị thích hợp với Việt Nam và với xu thế dân chủ của thế giới.

Đoàn Viết Hoạt
Washington DC, 27.2.2011

LỜI KÊU GỌI TOÀN DÂN XUỐNG ĐƯỜNG CỨU NƯỚC CỦA BÁC SỸ NGUYỄN ĐAN QUẾ

LỜI KÊU GỌI TOÀN DÂN XUỐNG ĐƯỜNG CỨU NƯỚC CỦA BÁC SỸ NGUYỄN ĐAN QUẾ CÙNG TOÀN THỂ ĐỒNG BÀO VIỆT NAM YÊU QUÍ,

Hãy đứng thẳng người hiên ngang tuyên bố: Tự Do hay sống nhục!

Xuống đường dứt điểm độc tài nhũng lạm quyền thế: đòi việc làm, đòi cơm áo, đòi nhà ở, đòi được học hành; đòi được chăm sóc y tế; chống áp bức bất công, nông dân chống cướp đất canh tác, công nhân chống bóc lột sức lao động.

Chúng ta muốn một xã hội công bằng, ai cũng được hưởng những Nhân Quyền căn bản như tự do thông tin, tự do phát biểu, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do internet, tự do tôn giáo, tự do đi lại, tự do buôn bán, tự do nghiệp đoàn, tự do hội họp, tự do sinh họat chính trị đa nguyên đa đảng để người dân chọn người tài đức lãnh đạo quốc gia.

ĐẤT NƯỚC LÂM NGUY !

Bộ Chính Trị Đảng Cộng Sản Việt Nam và bạo quyền con đẻ để mất đất, mất biển. Chủ quyền Tổ Quốc bị đe dọa.

Cũng Bộ Chính Trị Đảng Cộng Sản Việt Nam và bạo quyền con đẻ đã làm phá sản đất nước: Đầu tư lãng phí, thiếu hiệu quả; thiểu số quan tham quá giầu, đa số dân chúng quá nghèo; sinh họat đắt đỏ leo thang từng ngày; giá điện, nước lên, giá xăng dầu lại vừa tăng vọt; đồng tiền Việt Nam mất giá nặng, trong khi lương không tăng. Đầu tắt mặt tối suốt ngày vẫn không đủ sống, nhất là anh chị em lao động!

Bất mãn bị đàn áp. Phản đối bị bỏ tù. Chóp bu đảng Nguyễn Phú Trọng và chóp bu bạo quyền Nguyễn Tấn Dũng triển khai tối đa công an trị và ngoan cố ngụy biện những sai lầm phản dân hại nước ngày càng chồng chất.

Tòan dân hãy vùng lên để có ấm no, tự do và bảo vệ Tổ Quốc.

XUỐNG ĐƯỜNG GIÁNG LIÊN TIẾP NHỮNG ĐÒN SẤM SÉT NGAY ĐẦU BỘ CHÍNH TRỊ ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM BUỘC CHÚNG PHẢI TRẢ LẠI QUYỀN LỰC VỀ TAY NHÂN DÂN.

Giới trẻ Việt Nam, lực lượng phản ứng nhanh, có điện thọai di động dùng di động, có internet dùng internet, có loa dùng loa, có miệng dùng miệng để liên lạc, huy động, tổ chức quần chúng xuống đường biểu tình. Hàng triệu con tim yêu nước, tràn đầy nhiệt huyết, bừng bừng khí thế dời non lấp biển, hạ quyết tâm:

- quét sạch độc tài cộng sản.

- xây dựng Việt Nam Mới Tự Do, Dân Chủ, Nhân Bản và Tiến Bộ.

HÃY XUỐNG ĐƯỜNG ĐỂ CỨU NƯỚC!

MUỐN CỨU NƯỚC HÃY XUỐNG ĐƯỜNG!

Bs Nguyễn Đan Quế.

Sunday, February 13, 2011

Phát biểu của Tổng thống Obama về Ai Cập

Phát biểu của Tổng thống Obama về Ai Cập


Tạ Dzu chuyển ngữ



Tổng thống: Xin chào buổi chiều tốt đẹp đến với tất cả mọi người. Trong cuộc sống của chúng ta, chỉ có một vài khoảnh khắc rất hãn hữu để làm chứng nhân chứng kiến lịch sử đang diễn ra. Đây là một trong những khoảnh khắc hiếm hoi đó. Nhân dân Ai Cập lên tiếng, tiếng nói của họ được lắng nghe, và Ai Cập sẽ không bao giờ còn giống như trước đây.



Bằng cách rời bỏ quyền lực, Tổng thống Mubarak đã đáp lại lời kêu đòi khẩn thiết của dân chúng Ai Cập cho một sự thay đổi. Nhưng đây không phải là kết thúc quá trình chuyển đổi. Đó là một khởi đầu. Tôi chắc chắn sẽ có những ngày khó khăn trước mặt và nhiều câu hỏi vẫn chưa được trả lời. Nhưng tôi tin tưởng quần chúng Ai Cập có thể tìm thấy câu trả lời một cách hòa bình xây dựng, và tinh thần đoàn kết đã xác định những tuần lễ vừa qua. Nhân dân Ai Cập minh chứng rằng chỉ có nền dân chủ chân chính mới đem đến những ngày tươi sáng.



Quân đội đã phục vụ trong tinh thần yêu nước, có trách nhiệm, và bây giờ sẽ phải bảo đảm rằng sự chuyển đổi đó là đáng tin cậy dưới cái nhìn của người dân Ai Cập. Điều đó có nghĩa là bảo vệ các quyền công dân, thu hồi lệnh giới nghiêm, sửa đổi hiến pháp và luật pháp để thực hiện sự thay đổi không thể đảo ngược, đồng thời đặt ra một lộ trình rõ ràng đối với cuộc bầu cử công bằng và tự do. Trên tất cả, trong tiến trình này, mọi tiếng nói khác biệt phải được tôn trọng. Tinh thần của cuộc nổi dậy hòa bình và sự kiên trì của người dân Ai Cập có thể được coi như luồng gió vũ bão đằng sau sự thay đổi đó.



Hoa Kỳ sẽ tiếp tục là một người bạn và đối tác của Ai Cập. Chúng tôi sẵn sàng cung cấp bất cứ hỗ trợ nào là cần thiết - thể theo yêu cầu - để theo đuổi sự chuyển đổi đáng tin cậy về một nền dân chủ. Tôi cũng tin tưởng rằng cùng với sự khôn khéo tương tự và tinh thần doanh nghiệp mà tuổi trẻ Ai Cập đã thể hiện trong những ngày gần đây có thể được khai thác để tạo ra cơ hội mới - việc làm và doanh nghiệp cho phép thế hệ đầy khả năng phi thường này cất cánh. Tôi biết rằng một Ai Cập dân chủ có thể đóng vai trò lãnh đạo có trách nhiệm không chỉ trong khu vực mà còn trên toàn thế giới.



Ai Cập thể hiện vai trò quan trọng trong lịch sử nhân loại hơn 6.000 năm. Nhưng trong vài tuần qua, bánh xe lịch sử đã quay với tốc độ chóng mặt khi nhân dân Ai Cập đòi hỏi những quyền phổ cập toàn thế giới của họ.



Chúng ta đã thấy những người mẹ và những người cha mang con cái của họ trên vai để chỉ cho chúng những gì thật sự tự do là như thế nào.



Chúng ta nhìn thấy một thanh niên Ai Cập nói rằng, "Lần đầu tiên trong đời, tôi thực sự quan trọng. Tiếng nói của tôi được lắng nghe. Mặc dù tôi chỉ là một con người (đơn lẻ), nhưng đây là cách thức mà nền dân chủ được thực thi".



Chúng ta đã thấy những người biểu tình hô vang "Selmiyya, selmiyya"- "Chúng tôi rất hiền hòa" - được lập lại nhiều lần.



Chúng ta nhìn thấy quân đội không nã súng vào những người họ đã tuyên thệ phải bảo vệ.



Và chúng ta đã thấy các bác sĩ và y tá đổ xô ra đường phố để chăm sóc những người bị thương, tình nguyện viên kiểm tra người biểu tình để bảo đảm rằng họ không mang theo vũ khí.



Chúng ta đã thấy những người có đức tin cầu nguyện với nhau và cùng hô khẩu hiệu - "Hồi-giáo-hữu, Kitô hữu, Chúng tôi là một". Mặc dù chúng ta biết rằng dị biệt niềm tin tôn giáo vẫn còn chia cách nhiều người trên thế giới và chưa có sự kiện đơn lẻ nào lấp đầy vực thẳm ngay lập tức, sự kiện đó nhắc nhở rằng chúng ta không cần phải minh xác bởi những sự khác biệt. Chúng ta được xác định bởi nền nhân bản phổ quát mà mọi người cùng chia sẻ.



Và trên hết, chúng ta đã thấy một thế hệ mới xuất hiện - thế hệ sử dụng sự sáng tạo, tài năng và kỹ thuật hiện đại để kêu gọi chính phủ đại diện cho niềm hy vọng chứ không phải nỗi lo âu của họ; một chính phủ đáp ứng các nguyện vọng chính đáng của họ. Một người Ai Cập đã nói đơn giản là: Hầu hết mọi người đã phát hiện ra trong vài ngày vừa qua... họ có một giá trị nào đó, và điều này không thể bị tước bỏ, không bao giờ nữa hết.



Đây là sức mạnh của nhân phẩm con người và nó không bao giờ có thể bị từ chối. Nhân dân Ai Cập đã truyền cảm hứng cho chúng ta và họ đã thực hiện bằng cách từ chối sự bịa đặt rằng công lý chỉ có thể đạt được thông qua bạo lực. Với Ai Cập, đó là đạo-đức-lực bất bạo động - không khủng bố, không chém giết dã man – nhưng là bất bạo động, đạo-đức-lực đã uốn nắn lịch sử đối với công lý thêm một lần nữa.



Trong khi hiện trường và âm thanh nghe được hoàn toàn ở Ai Cập, chúng ta không thể không nghe thấy những tiếng vọng của lịch sử - tiếng vọng từ Đức phá đổ bức tường ô nhục, các sinh viên Nam Dương xuống đường, Gandhi dẫn dắt dân tộc ông đến con đường công lý.



Và như Martin Luther King đã nói trong việc kỷ niệm sự ra đời của một quốc gia mới ở Ghana trong khi cố gắng hoàn thiện chính mình, "Có điều gì đó trong tâm hồn khóc thét lên cho tự do." Đó là những tiếng thét đến từ Quảng trường Tahrir và được toàn thế giới ghi nhận.



Ngày hôm nay đã thuộc về quần chúng Ai Cập và nhân dân Hoa Kỳ xúc động bởi sự kiện xảy ra tại Cairo và toàn cõi Ai Cập, mang đặc tính mà chúng ta mong muốn con cháu chúng ta lớn lên trong thế giới như vậy.



Tahrir có nghĩa là sự giải phóng. Nó là một từ nói lên điều gì đó trong tâm hồn chúng ta muốn gào thét lên cho tự do. Và mãi mãi nó sẽ nhắc nhở chúng ta về nhân dân Ai Cập - những gì họ đã làm, những điều họ tranh đấu cho, làm thế nào họ thay đổi đất nước của họ, và trong khi làm điều đó, thay đổi cả thế giới.



Chân thành cảm ơn các bạn.

_________________________________


Nguyên văn tiếng Anh:

http://www.whitehouse.gov/the-press-office/2011/02/11/remarks-president-egypt
__._,_.___

Friday, February 11, 2011

Đoàn Viết Hoạt - Nhận định nhanh về chính biến ở Ai cập

Nhận định nhanh về chính biến ở Ai cập

Cuối cùng thì Tổng Thống Hosni Mubarak cũng phải ra đi dù cho đến ngay trước “đêm trừ tịch của độc tài” ông vẫn cố bám lấy chức Tổng thống trên danh nghĩa. Quần chúng Ai cập đã thắng, sức mạnh của nhân dân đã thắng. Cuộc biểu tình của mấy trăm ngàn người kiên trì nhưng ôn hòa bất bạo động, diễn ra trong trật tự, với sự đồng tình và bảo vệ của quân đội, đã biến thành những ngày hội dân chủ, một sự kiện độc đáo chưa từng
có, đã làm nức lòng mọi người yêu dân chủ trên toàn thế giới, nhất là tại những nước như Việt Nam. Dù tình hình Ai cập còn nhiều bấp bênh nhưng sau những gì đã xẩy ra ngoài đường phố Cairo, chắc chắn không một thế lực độc tài nào còn có thể dễ dàng khuynh loát được sinh hoạt chính trị tại Ai cập. Theo tôi, Ai cập cho chúng ta 3 bài học vô giá:
(1) Nếu có cơ hội người dân có đủ sức mạnh tinh thần và sự sáng suốt để bầy tỏ ý nguyện của họ một cách ôn hòa, trong đoàn kết và trật tự. Chính bạo quyền, sử dụng quân đội và công an, đã tạo ra bạo động trong các cuộc xuống đường của quần chúng ở nhiều nước khác. Rất may là quân đội Ai cập đã bảo vệ quyền biểu tình bất bạo động của quần chúng. Chúng ta cần vận động thành phần cấp tiến trong đảng CSVN và trong quân đội đứng về phía nhân dân khi nhân dân xuống đường.
(2) Cuộc biểu dương lực lượng của quần chúng gần như tự phát mà lại có trật tự, không phải nhờ có một lãnh tụ xuất chúng hay một tổ chức chặt chẽ, mà là qua sự phối hợp hữu hiệu, có kỹ thuật của một nhóm nhỏ những người thật sự có công tâm và vì công ích, không vì cá nhân hay bè nhóm, đảng phái riêng tư nào. Mạng truyền thông điện tử giúp phối hợp nhanh chóng nhưng chỉ là phương tiện phối hợp thành công nếu nối mạng được với tất cả các khuynh hướng, các nhóm khác nhau, không phân biệt và kỳ thị.
(3) Quần chúng là động lực, xuất phát điểm và mục đích cuối cùng của cuộc biểu dương dân chủ. Cá nhân, tổ chức họat động trong và cùng với quần chúng như là lực lượng khởi động, tạo điều kiện và hỗ trợ cho cuộc biểu dương xuất hiện, tồn tại và tiếp tục phát triển trong trật tự và bất bạo động.
Những gì xẩy ra ở Ai cập một lần nữa cho thấy rất nhiều điều không thể tiên liệu trước được trong các chính biến dẫn đến dân chủ. Mỗi trường hợp mỗi khác. Đối với Việt Nam, chúng ta cần vận dụng các bài học nêu trên, nhưng cần lưu ý đến đặc điểm là ở Viêt Nam có đảng CS, khác với những nhóm và đảng cầm quyền ở những nước không có chế độ CS. Tôi cho rằng, biến chuyển chính trị tại Việt Nam đi theo một lộ trình khác với Tunisie, Ai Cập, đó là lộ trình chuyển hóa dân chủ, vừa từ dưới lên, vừa từ trên xuống. Tôi cho rằng cuộc cách mạng mầu mang đặc tính Việt Nam đang xẩy ra, và là một hợp thể của ít nhất 3 nhân tố: (1) đại đa số quần chúng bất mãn dù thầm lặng (hiện đã có); (2) phe chống đối ngày càng mạnh lên, hoạt động tích cực, bền bỉ (dù bị đàn áp), hữu hiệu, dưới mọi hình thức, chính trị và phi chính trị (hiện chưa đủ mạnh); và (3) thành phần và quan điểm cấp tiến trong ban lãnh đạo đảng CS ngày càng thắng thế (hiện chưa đủ). Đây là chưa kế đến các yếu tố bên ngoài tác động vào, như kế hoạch bành trướng của Trung quốc, thay đổi tài trợ của quốc tế cho Việt Nam (vì không còn là nước nghèo), Hoa Kỳ gia tăng họat động tại vùng ĐNA, người Việt hải ngọai tác động hữu hiệu hơn vào trong nước… Ba nhân tố chính đều cần thiết và tương quan với nhau trong tiến trình dân chủ hóa Việt Nam, một tíến trình không thể đảo ngược. Câu hỏi hiện nay không còn là dân chủ hay không mà là dân chủ như thế nào và bao giờ. Tất cả 3 biến số chính nêu trên trong tiến trình chuyển hóa dân chủ tại Việt Nam đều luôn luôn “động’ và hỗ tương tác động lẫn nhau nên các bên liên quan cần theo dõi sát để có thái độ và hành động thích ứng và kịp thời.

Đoàn Viết Hoạt
11.2.2011

Tuesday, February 8, 2011

THƯ CHUNG GỬI NGOẠI TRƯỞNG HILLARY CLINTON

THƯ CHUNG GỬI
NGOẠI TRƯỞNG HILLARY CLINTON

Về Tình Trạng CPC Của Việt Nam



Ngày 7 tháng 2 năm 2011

Bà Hillary Clinton
Ngọai trưởng
Hiệp Chủng Quốc Hoa kỳ
2201 C Street, NW
Washington, DC 20520

Tham chiếu: Khẩn thiết yêu cầu đưa Việt Nam trở lại danh sách CPC


Kính thưa Bà Ngọai Trưởng,

Trong ý thức trách nhiệm khẩn cấp, chúng tôi muốn cùng với Hạ Viện Hoa Kỳ yêu cầu Bộ Ngọai Giao Hoa Kỳ đưa Việt Nam trở lại danh sách CPC. Năm 2006 Bộ Ngọai Giao Hoa Kỳ đã có nhã ý đưa Việt Nam ra khỏi danh sách này vì cho rằng nhờ đó Hà Nội sẽ từ bỏ cách đối xử thô bạo đối với các tổ chức tôn giáo truyền thống tại Việt Nam.

Trước hết chúng tôi hiểu và chia sẻ những lý lẽ của đường lối mềm dẻo của Hoa Kỳ trong chính sách “tham dự tích cực” –nghĩa là dành cho chế độ độc tài tại Việt Nam những ưu đãi về kinh tế và tài chánh, kể cả hiệp ước thương mại song phương và sự gia nhập WTO, và ghế chủ tịch định kỳ của Hội Đồng Bảo An LHQ, nhằm giúp Hà Nội hội nhập vào thế giới toàn cầu hóa, vào một thế giới của ổn định và luật pháp. Đây là một đường hướng thích đáng và đã giúp cải thiện đáng kể quan hệ giữa Hoa Kỳ và Việt Nam, hai quốc gia cựu thù địch.

Tuy nhiên, chúng ta không thể bỏ qua sự thực là Hà Nội đã tận dụng điều mà họ coi như sự buông lơi, nếu không phải là thiếu hiểu biết, của Hoa Kỳ trước thực tế ngay tại chỗ. Trước hết, nước CHXHCNVN vẫn tự tuyên xưng là một nước theo chủ nghĩa Mác-xít-Lê-nin-nít, một nước vô thần vẫn công khai tin theo Mác rằng tôn giáo là “thuốc phiện của nhân dân”, và do đó cần phải dẹp bỏ. Đây không phải chỉ là lý thuyết mà thực sự vẫn đang được giảng dậy tại các trường học khắp nước qua các môn học bắt buộc về cái gọi là “chủ nghĩa xã hội khoa học”, về lịch sử chủ nghĩa Mác-Lê, và về lịch sử đảng CSVN. Hơn nữa, có một sự việc hết sức quan trọng không thể bỏ qua. Đó là các tôn giáo truyền thống có tổ chức như Phật Giáo, Thiên Chúa Giáo, Tin Lành, Cao Đài, Hòa Hảo, là những lực lượng xã hội có khả năng huy động khối quần chúng rộng lớn hàng trăm ngàn người khi cần, và do đó đe dọa sự sinh tồn của đảng CSVN. Điều này cắt nghĩa tại sao chính quyền làm tất cả những gì có thể làm được để ngăn cản hoạt động của các giáo hội, và tước đoạt đi của họ tài sản, trường học, cô nhi viện, bệnh viện, viện phong cùi, và bất cứ nguồn lợi kinh tế nào, để triệt tiêu khả năng ảnh hưởng và lôi cuốn quần chúng, trở thành đối thử cạnh tranh với đảng CS. Trong tình trạng không hề có một cơ sở báo chí xuất bản tôn giáo độc lập nào được tồn tại từ hàng mấy thập niên qua đến nay, thật là vô lý khi cho rằng Việt Nam đáng được chấp nhận như một quốc gia có tự do tôn giáo.

Việc từ chối đưa Việt Nam trở lại danh sách CPC chỉ làm cho cả thế giới thấy rõ sự bất nhất trong chính sách của Hoa Kỳ đối với vấn đề này. Một mặt, tất cả các tổ chức, từ Báo Cáo Viên LHQ về Tự Do Tôn Giáo, các tổ chức NGO như Ân Xá Quốc Tế, Tổ Chức Theo Dõi Nhân Quyền, Nhà Tự Do…, đại đa số dân biểu Quốc Hội Hoa kỳ, và gần như toàn thể 1.5 triệu người Mỹ gốc Việt –những người có quyền quan tâm đến những gì đang xẩy ra tại Việt Nam cho gia đình, bạn bè và những tín hữu của họ-- tất cả đều đồng một nhận định rằng Việt Nam cần phải được đưa trở lại danh sách CPC vì chính sách đàn áp tôn giáo. Trong khí đó chỉ có Bộ Ngọai Giao Hoa kỳ vẫn giữ quan điểm không đưa Việt Nam trở lại danh sách CPC, phủ nhận chính báo cáo hàng năm của Bộ về tự do tôn giáo trên thế giới trong đó có Việt Nam. Hậu quả tai hại của chính sách bất nhất này chính là những gì đã xầy ra cho ông Christian Marchant tại Huế gần đây khi ông này định đến thăm LM Nguyễn Văn Lý, người mà trước đây ông ta có thể đến thăm khi còn ở trong tù. Qua hành động vi phạm thô bạo quyền bất khả xâm phạm ngoại giao quốc tế Hà nội dường như muốn thử thách xem Hoa Kỳ có làm to chuyện sự việc này không.

Liệu chúng ta có thể nhân nhượng chỉ vì vài điều có vẻ tốt đẹp, và lại bỏ qua một hành vi như thế, hành vi mà chúng ta sẽ không tha thứ ngay với các nước đồng minh truyền thống như Pháp, Anh?

Trên đây là những lý do mà chúng tôi, đại diện cho đa số các tổ chức trong cộng đồng Việt Nam tại Mỹ và trên thế giới, khẩn thiết yêu cầu Bà Ngoại Trưởng hãy xem xét kỹ lưỡng việc đưa Việt Nam trở lại danh sách CPC. Làm như vậy Bà vừa giữ cho chính sách của Bộ Ngoại Giao hòa nhịp với Quốc Hội, với các cơ cấu khác trong chính quyền, và với dư luận chung ở Hoa Kỳ, đồng thời Bà cũng sẽ tạo được sự nể trọng trên thế giới và tại Việt Nam vì đã giữ vững được các tiêu chuẩn giá trị của Hoa kỳ về nhân quyền và tự do tôn giáo. Riêng chúng tôi sẽ hết sức cảm tạ Bà vì đã cùng chúng tôi tác động tích cực vào “quê hương nguồn cội” của chúng tôi để ở đó sớm có được một nếp sống văn minh tiến bộ hơn.

Trước khi chấm dứt, chúng tôi xin kính chúc Bà Ngọai Trưởng mọi điều tốt lành nhất trong năm mới âm lịch Tân Mão đang đến.

Trân trọng,

Các tổ chức đồng ký tên

Đảng Dân Chủ Nhân Dân (Đỗ Thành Công, Phát Ngôn Nhân)
Đảng Việt Tân (Đỗ Hoàng Điềm, Chủ Tịch)
Liên Minh Dân Chủ Việt Nam (Nguyễn Quốc Nam, Phó Chủ Tịch)
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam (Nguyễn Bá Tùng, Trưởng Ban Phối Hợp)
Nghị Hội Toàn Quốc Người Việt Tại Hoa Kỳ (Nguyễn Ngọc Bích, Chủ Tịch)
Tập Hợp Vì Nền Dân Chủ (Nguyễn Quốc Quân, Chủ Tịch)
Tổ Chức Phục Hưng Việt Nam (Trần Quốc Bảo, Chủ Tịch)
Trung Tâm Việt Nam Về Nhân Quyền (Trần Thanh Hiệp, Chủ Tịch)
Viện Quốc Tế Vì Việt Nam (Đoàn Viết Hoạt, Chủ Tịch)
Việt Nam Quốc Dân Đảng (Trần Tử Thanh, Chủ Tịch Hội Đồng Điều Hợp Các
Cơ Sở Hải Ngoại)

Liên lạc:
Đoàn Viết Hoạt, Phát Ngôn Nhân
Tel.: (703) 256-0277 - Fax: (703) 256-0918
Email: dvh@iivn.org – Web: www.doanviethoat.org

COLLECTIVE LETTER TO THE HONORABLE SECRETARY OF STATE

COLLECTIVE LETTER TO THE HONORABLE SECRETARY OF STATE

Re. CPC Status for Vietnam



February 7, 2011

The Honorable Hillary Clinton
Secretary of State
U.S. Department of State
2201 C Street, NW
Washington, DC 20520

Re: Urgent request to put the Socialist Republic of Vietnam back on the CPC List

Madam Secretary:

It is with a sense of extreme urgency that we would like to join the chorus of our many representatives on Capitol Hill in asking that the State Department reinstate the Socialist Republic of Vietnam on the CPC (Countries of Particular Concern) List, which the State Department was kind enough to have taken the SRV off back in 2006 on the assumption that Hanoi could be sweet-talked into abandoning its savage ways of dealing with established religion in Vietnam.

May we start by saying that we fully understand the rationale behind the U.S. gentle approach, known as constructive engagement, of offering the totalitarian regime in power in Vietnam lots of economic and financial incentives, including a bilateral trade agreement and admission into WTO, even a temporary chairmanship of the UN Security Council, so that it could join the increasingly globalized world of nations, a world of law and order. This is a worthy cause and it has brought much improvement in the relations between the U.S. and Hanoi, two formerly enemy nations.

However, we should not overlook the fact that Hanoi has played on what it considers U.S. indulgence, if not ignorance, when it comes to realities on the ground. First, the SRV is an avowedly Marxist-Leninist state, a country which is openly atheistic, which following Marx considers religion to be an "opiate of the people"--thus deserving to be done away with. This is not just theory, it is actually taught in the schools through compulsory courses on the so-called "scientific socialism," on the history of Marxism-Leninism, and on the history of Vietnamese Communist Party (CPV). Furthermore, there is another aspect that is too important to ignore: established religion (like Buddhism, Catholicism, Protestantism, Cao Dai and Hoa Hao Buddhism) is the only social force capable of mobilizing large masses (in the hundreds of thousands at times) and thus threatens the survival of the CPV. This explains why the government does all it can to hinder the various churches’ activities, and to deprive them of their properties, schools, hospitals, orphanages, leprosaria, and any income-earning source so as to eliminate them as possible competitors for the loyalty of the people. When not even a single independent religious bulletin is allowed publication for the last many decades, it defies logic to call such a place a satisfactory country as far as religious freedom is concerned.

With the State Department refusal to put Vietnam back on the CPC List, the whole world can see the gaping contradictions in the U.S. policy towards Vietnam in this regard. On the one hand, the UN Rapporteur on Religious Freedom, the U.S. Commission on International Religious Freedom, the NGOs (Amnesty International, Human Rights Watch, Freedom House, etc.), and a vast majority on the Hill and practically everyone in the 1.5 million-strong Vietnamese American community, who after all should know about what is going on and what is happening to their families, friends and associates at home, are convinced that Hanoi should be sanctioned for its repression of religion inside Vietnam while the State Department is the lonely holdout in this regard--ignoring even its own annual reports on religious freedom around the world (including Vietnam). The obvious consequence of such misreading is what happened to Mr. Christian Merchant in Hue when he recently tried to visit Father Nguyen Van Ly, a person whom he had been able to visit when he was still in jail, without incidence. With such blatant violation of diplomatic immunity Hanoi seems to launch the challenge: We dare you to make an issue of it!

Should we give in because of some niceties that we could now come up with, again whitewashing such behavior--behavior that we would not tolerate even in a traditional allied country like France or England?

That is why, as representatives of a majority of Vietnamese American organizations in the Diaspora, we would strongly urge you, Madam Secretary, to give your very best consideration to this question of reinstating the Socialist Republic of Vietnam on the CPC List. In so doing, you would not only be aligning U.S. policy with the Hill and the rest of the U.S. establishment and opinion molders in this country, you will also gain respect in the world and in Vietnam for living up to the American high standards when it comes to human rights and religious freedom. And of course, we would be eternally grateful to you, as through you we can impact our "old country" and steer it towards a more civilized way of life.

Before closing, may we wish you, Madam Secretary, the best of year in the (lunar calendar) Year of the Cat.

Sincerely yours,

Signatory organizations

Alliance for Democracy in Vietnam (Nguyen, Quoc Nam - Chairman of the Executive
Committee)
International Institute for Vietnam (Doan, Viet Hoat – Chairman)
National Congress of Vietnamese-Americans (Nguyen, Ngoc Bich – President)
Rallying for Democracy (Nguyen, Quoc Quan – Chairman)
The People’s Democratic Party (Do, Thanh Cong – Spokesperson)
Vietnam Center for Human Rights (Tran, Thanh Hiep – Chairman)
Vietnam Human Rights Network (Nguyen, Ba Tung – Chair, Coordination Committee)
Vietnam National Party (Tran, Tu Thanh - Chairman, Overseas Coordinating Council)
Vietnam Restoration Party (Tran, Quoc Bao - Chairman)
Viet Tan Party (Do, Hoang Diem – Chairman)

Contact:
Doan Viet Hoat, Spokesperson
Tel.: (703) 256-0277 - Fax: (703) 256-0918
Email: dvh@iivn.org – Web: www.doanviethoat.org

Thursday, February 3, 2011

Ủng Hộ Cách Mạng Dân Chủ Ai Cập và Kêu Gọi Đảng CSVN Hủy Bỏ Điều 4 Hiến Pháp

Ủng Hộ Cách Mạng Dân Chủ Ai Cập và Kêu Gọi Đảng CSVN Hủy Bỏ Điều 4 Hiến Pháp

Đảng viên Đảng DCND Kêu Gọi Hủy Bỏ Điều 4 Hiến Pháp và Ủng Hộ Nhân Dân Ai Cập

Việt Nam - Ngày 2 tháng 2 năm 2011 – Nhân dịp đầu năm Tân Mão, đảng viên Đảng Dân chủ Nhân dân đã đồng loạt tiến hành các công tác tuyên truyền, vận động kêu gọi đảng CSVN hủy bỏ điều 4 Hiến Pháp. Hình vẽ số 4 gạch chéo, tượng trưng cho sự kêu goị hủy bỏ điều 4 Hiến Pháp đã được đảng viên Đảng DCND vẽ nhiều nơi trên một số tỉnh thành tại Việt Nam.


Trong dịp này, để bày tỏ sự ủng hộ cuộc xuống đường chống độc tài, đòi Tự Do Dân Chủ của nhân dân Ai Cập. Một số khẩu hiệu tiêu biểu ca ngợi cuộc cách mạng Ai Cập đã được đảng viên đảng DCND viết nhiều nơi tại Việt Nam. Cũng cần nhắc lại, kể từ lúc đảng CSVN khai mạc đại hội 11 tại Hà Nội, phong trào kêu gọi đảng CSVN hủy bỏ điều 4 đã được đảng viên đảng DCND nổ lực tiến hành và thực hiện từ giữa tháng 1/2011 đến đầu năm Tân Mão. Được biết, công tác kêu goị hủy bỏ điều 4 Hiến Pháp và viết khẩu hiệu ủng hộ cách mạng Dân chủ và Tự Do của nhân dân Ai Cập cũng sẽ liên tục được tiến hành nhằm đánh động dư luận về bản chất độc tài, độc đảng của chế độ CSVN.



Phóng viên Đảng DCND

www.ddcnd.org